You are not connected. Please login or register

Chia sẻ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Ka.Yu

Ka.Yu

Thanh Vien Vip

Bài gửiTiêu đề: 1Tâm sự buồn của tôi-một chuyện tình buồn qua điện thoại 1Tâm sự buồn của tôi-một chuyện tình buồn qua điện thoại EmptySun Jul 22, 2012 9:43 pm1


Một câu chuyện có thật kể về tâm sự của một cô nhóc luôn nghĩ rằng sẽ có những câu chuyện tình lãng mạn qua điện thoại,mà cô chưa hề biết mặt người đó ra sao.Cô hồn nhiên,hay mơ mộng,tính trẻ con,và rất bướng .Có lẽ cô thật ngốc khi nghĩ sẽ có những thứ tình cảm viển vông đó


Ta quen nhau qua những dòng tin nhắn
Ta biết nhau qua những cuộc nói chuyện
Có lẽ nào ta lại chia tay
Có lẽ nào câu chuyện buồn như vậy
Ta chia tay khi chưa kịp gặp nhau


Mùa hè năm đó,cô và anh đã quen nhau.Cô là sinh viên năm thứ 2,anh hơn tuổi cô,họ biết nhau chỉ qua một cuộc điện thoại,một cuộc gọi nhầm số
Kỳ nghỉ hè năm đó cô về quê phụ giúp mẹ việc đồng áng,cuộc sống ở quê lam lũ vất vả,phải thức khuya dậy sớm.Lúc đó đang là thời vụ,cô phải dậy sớm đi cấy với mẹ,nên mỗi buổi tối mẹ thường kêu cô đi ngủ sớm.Mọi hôm cô hay để điện thoại ở đầu giường để tiện nếu có ai gọi,không phải ra bàn lấy,nhưng hôm đó cô quên.Biết cô về quê mẹ,mẹ cô lại hay mắng về những cuộc điện thoại muộn nên bạn cô chẳng bao giờ gọi cho cô muộn thế cả.
Còn anh thì thức xem bóng đá,năm đó có worlcup,bạn anh bảo anh :"khi nào đến bóng đá thì gọi tao sang xem tao về phòng ngủ lát" Hôm đó không hiểu sao anh lại gọi nhầm sang số của cô.Gọi một lần hai lần vẫn không thấy bạn anh sang.....đến lần thứ ba,gọi nhiều quá cô phải ra bàn nghe điện thoại.Vừa mở máy alo thì đầu dây bên kia cúp máy,nghe thấy giọng lạ không phải bạn mình anh tắt máy vội,cô tức lắm.Đi làm đã mệt thì chớ nửa đêm lại có người làm phiền,làm mất giấc ngủ,lại còn bị mẹ mắng nữa:" ở nhà mà còn điện thoại thế này thì lên đó học hành gì,nửa đêm rồi còn điện thoại" Hôm sau cô nhắn tin mắng cho anh một trận:" Ai vậy,sao hôm qua cứ nháy máy người khác vậy,không ngủ được thì để cho người khác ngủ chư?"Anh gọi lại :" xin lỗi vì hôm qua tôi nhầm số,tôi gọi cho bạn tôi nhưng lại nhầm sang số của cô,cho tôi xin lỗi nhé" ....."Anh có biết là hôm qua vì cuộc điện thoại của anh mà tôi bị mẹ mắng cho một trận không hả?".... cô nghĩ dù sao người ta cũng có lời xin lỗi rồi thui không để bụng làm gì.....cô nói:"đằng nào thì cũng bị mắng rồi,trách anh cũng chẳng được gì...thôi coi như tôi bỏ qua cho anh lần này" Nghe cô nói,anh vừa sợ nhưng cũng vừa buồn cười,sợ bị cô mắng nhưng cũng buồn cười vì cách nói chuyện của cô,nói xong cô tắt máy:"nếu không có gì nữa thì tôi tắt máy đây" chưa đợi anh trả lời cô đã tắt phụt máy.Hôm sau anh gọi cho cô,số không có trong danh bạ nên cô cũng chẳng để ý...."alo,ai vậy ạ?"...."cô quên tôi rồi à,người đã gây họa cho cô nè'' cô nghĩ một lát rồi cũng nhận ra...."à,tôi nhớ ra rồi,anh là nguyên nhân khiến tôi bị mắng đây mà"....."mà có chuyện gì không"....."à.....không.....không có gì......tôi chỉ muốn hỏi xem mẹ cô còn mắng cô nữa không thôi"..."ôi trời" cô than..."được rồi,cảm ơn anh,nếu không có gì nữa thì tôi tắt máy đây"......"chờ đã.....tôi muốn làm quen với cô có được không"...."ơ,....thế anh có mấy cháu rồi mà còn làm quen" ...."tôi chưa có vợ nên muốn làm quen với cô mà"......"ơhay.....có luật pháp nào cấm người có vợ rồi làm quen đâu".....Họ nói chuyện với nhau rất thoải mái,anh nói gì,cô cũng vặn lại.....nhiều lúc nghe cô nói anh chỉ cười,....."anh cười gì chứ có gì đáng cười à"......

Kể từ ngày đó cô và anh quen nhau,anh thuờng xuyên gọi cho cô nhưng gọi sớm hơn,nhiều hôm cô bận không nghe máy,thì anh để lại tin nhắn
họ nói chuyện với nhau rất vui ,nói chuyện với anh cô cảm thấy vui,lúc nào cô cũng trọc cho anh cười....

Hôm đó,đúng vào ngày 30-05 một câu chuyện buồn nhất đã xảy ra,cô mất đi người cậu thân yêu nhất,người mà luôn yêu thương cô,chiều cô nhất.Một cơn gió độc đã cướp cậu cô đi mãi mãi không còn trở về

"lá vàng còn ở trên cây mà sao lá xanh kia đã rụng xuống rồi"
cậu của cô vẫn còn trẻ,mới có 29 tuổi đầu,cậu đi để lại một đứa trẻ thơ mới được 7tháng tuổi ,và một người vợ vẫn còn trẻ dại bằng tuổi cô
Hôm đó cô buồn chán tuyệt vọng,cô khóc rất nhiều,giống một đứa con nít,cô tắt máy,chẳng còn muốn nói chuyện với ai nữa,anh gọi cho cô nhưng không được....toàn thuê bao.Đêm hôm cậu cô mất,cô ngồi trong bếp vừa trông bếp vừa khóc,cô nhớ đến anh,người luôn mang lại niềm vui cho cô,cô mở máy thì một loạt tin nhắn gửi đến.Hôm đó anh cũng không ngủ được vì lo cho cô,gọi thì không liên liên lạc được,nhắn tin thì không thấy cô nhắn lại,lúc đó đang là 2h sáng báo cáo đã gửi được tin.Anh gọi cho cô nhưng cô không nghe máy,cô sợ nghe anh nói,cô không cầm được lòng lại khóc to hơn,anh nhắn tin,"cô sao vậy,có chuyện gì vậy,sao tôi gọi cô không nghe máy"ban đầu cô nói không có chuyện gì,nhưng anh không tin,cố gặng hỏi cô đã kể cho anh nghe về chuyện buồn của cô.Anh an ủi động viên cô"đêm khuya lặng lẽ như tờ,nghĩ cảnh thương tình mà lòng đau" anh kể những câu chuyện vui cho cô nghe,làm trò cho cô cười.Mọi hôm cô mạnh mẽ,dũng cảm thế nào thì hôm nay ngược lại,cô cảm thấy tuyệt vọng,hôm đó anh không ngủ thức nói chuyện với cô đến sáng.Cô thấy buồn,nhưng cũng vơi đi phần nào,vì anh luôn gọi điện để an ủi động viên cô.Những người bạn luôn ở bên cô,quan tâm chia sẻ động viên cô,gần gũi cô nhất cô chỉ coi là những người bạn tốt.Còn với anh thì khác,sau những lần nói chuyện,rồi cái hôm mà cô thấy bùn nhất,chỉ là những dòng tin nhắn,những cuộc điện thoại thôi,nhưng sao cô thấy gần đến thế.Một người mà cô chưa hề gặp mặt,nhưng cô cảm nhận qua giọng nói thật ấm áp,không nói chuyện với anh cô thấy nhớ.Nhưng khoảng cách giữa cô và anh khác xa nhau,anh theo đạo,cô thì không ,ra trường có nghề nghiệp ổn định,lại học giỏi tiếng Anh,còn cô chỉ là một cô sinh viên con nhà nghèo

Họ liên lạc với nhau qua điện thoại một thời gian khá dài,nhưng chưa từng gặp mặt,chỉ hình dung qua những bức ảnh,nhiều lần hẹn gặp nhưng chẳng bao giờ thành,có lẽ họ không có duyên
Nhiều lần cô nói với anh" chắc là không có duyên nên không gặp được,thui,ta chấm dứt tại đây đi''

Những lời nói của anh làm cô lại thêm hy vọng sẽ có ngày gặp mặt:

Bến kia dù đặt nơi nào
Đò đây cũng quyết tâm cao đi tìm
Dù cho bến ở nơi đâu
Đò kia cũng sẽ không sầu không đau
Vì đò đã biết được rằng
bến kia sẽ mãi bên đò mà thôi

Hy vọng càng nhiều thì thất vọng sẽ càng nhiều,đến một ngày anh nói anh phải sang Mỹ vì công việc hướng dẫn viên của anh phải đi đây đi đó,chắc sẽ ít liên lạc với cô hơn,cô buồn nhưng biết làm sao được,còn sự nghiệp tương lai của người ta nữa chư?cô chỉ còn biết chúc anh đi may mắn

Ra đi mà dạ vấn vương
Con đò rời bến còn vương điều gì?
Đò ơi đò hãy cứ đi
Bến xưa xin chúc cho đò bình an
Đò mang chở khách sang ngang
Tìm lấy hạnh phúc vinh quang nhé đò
Tìm nơi tươi sáng rạng ngời
Thiên thời địa lợi con người xứng đôi
Đừng tìm bến nữa đò ơi
Bến kia đã bước sang ngang mất rồi

Bước chân đi thì anh không nỡ
Ở lại thì tình vỡ làm đôi
Bến kia sắp đóng thuyền rồi
Bao nhiêu yêu dấu đành thôi lỡ làng

Kể từ đó cô thấy buồn vì không còn được nói chuyện với anh nữa.Cô đã nói dối nhưng cô phải làm vậy,làm vậy để chấm dứt một mối tình ,một hạnh phúc viển vông,những gì không thuộc về mình thì mãi mãi sẽ không bao giờ là của mình

ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì?

người nơi xa ơi có thấu
nỗi lòng của tôi nơi này
người đâu biết tôi đang đau khổ
khổ vì ai giọt lệ tôi rơi

những dòng tin nhắn của anh làm cô nghẹn ngào:
dẫu biết rằng chia ly là đau khổ
sao tự mình cưỡng ép để làm chi
hãy mở đường cho ta một lối thoát
không hơn là tự ép mình hay sao?
sầu này lại vang trong tim
người ơi đau lắm nỗi sầu chia ly
chi bằng người hãy đừng đi
đừng cho anh biết chia ly là gì?

kim đồng hồ ai quay mà chạy
hai đứa mình ai đẩy mà xa
bến xa thuyền bến nào mà chẳng nhớ
hai đứa mình sao lại nỡ xa nhau
giờ chia ly sắp tới rồi
cười trong nước mắt cảnh chia phôi
tình trong xa cách tình đau đớn
người trong xa cách người đớn đau
thôi đành cam chịu cảnh đớn đau
ngày anh cất bước lệ trên mi
em khóc cho duyên tình tan vỡ
hay khóc cho người đã ra đi

cô chỉ còn biết:
gửi lên trời cao ngàn nỗi nhớ
gửi về nơi ấy vạn niềm thương

mong sao cho người ấy được hạnh phúc.Một người mà cô chưa từng gặp mặt,chỉ nói chuyện qua điện thoại nhưng sao cô thấy nhớ đến vậy
Có lẽ cô thật ngốc,một cô ngốc hay mơ mộng và nghĩ về những chuyện tình lãng mạn,những hạnh phúc viển vông,xa thực tế
( sưu Tầm )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất